Translate

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

THĂNG LONG THÀNH HOÀI CỔ

Bà Huyện Thanh Quan                                        
                                          Tạo hóa gây chi cuộc hý trường
                                          Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương
                                          Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
                                          Ngõ cũ lâu đài bóng tịch dương
                                          Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
                                          Nước còn chau mặt với tang thương
                                          Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
                                          Cảnh đấy người đây luống đoạn trường

   
Cảm xúc của Bà Huyện Thanh Quan là nhớ cái thời xưa không còn, một thứ buồn nhẹ nhàng man mác trước cảnh vật đổi sao dời, pha chút tâm sự tiếc thương một triều đại đã qua. Đó cũng là tâm sự của phần đông sĩ phu Bắc Hà, lòng còn vương chút ưu ái với nhà Lê, vương triều đã từng đánh đuổi ngoại xâm, với vài đời là hôn quân bạo chúa nhưng cũng nhiều công lao xây dựng nước nhà. Thành Thăng Long nay không còn nữa, nó coi như đã chết từ ngày quyền lực nhà Lê rơi vào tay chúa Trịnh - Vương phủ đã thay thế triều đình, nơi đây chỉ còn "...cảnh rêu phong đổ nát, vua là tượng gỗ người ta thắp hương cúng bái, nhưng thực tế chỉ còn cảnh đền hoang...". Dù sao thành Thăng Long thời Nguyễn, Long đây không còn ý nghĩa là rồng nữa, mà chỉ  nghĩa là thịnh vượng - là thành trì của tỉnh Hà Nội thôi, không phải kinh kỳ nữa. Phải thấy thành Hà Nội sa ngã xuống một tầng nữa, thấy cái đau lòng thực sự của người dân mất nước mà thành Thăng Long mang tên Hà Nội, chịu sự nhục nhã dưới gót chân kẻ thù cướp nước mới cảm thông được hết sự bi đát trong tâm can của cha ông ta trước tai họa to lớn như vậy:

                                       Kính Thiên ngai ngự thếp vàng
                                    Tây ngồi đánh chén với đoàn thanh  lâu...
    Rồi đến khi Tây phá cả thành cũ chỉ còn chơ chỏng mấy chỗ sót lại, một thân thể tuy hồn đã lìa đời mà còn bị băm nát, phanh thành từng mảnh:

                                    
Than ôi, đệ nhất cảnh Thăng Long,
                                     Vượng khí ngàn năm có nữa không?
                                    
Hai cửa còn trơ hai thánh miếu,
                                     Một thành sót lại một Hoàng cung.
                                                            
                                     Những ngao ngán nỗi công ông Bạch.
                                     Cũng gớm ghê cho của chị Hồng
                                     Còn biết đâu là nền đế bá?
                                     Than ôi, đệ nhất cảnh Thăng Long.

                                                                                          Khuyết danh
                                                         Phần sót lại của  Hoàng  Thành






      Đường viền đỏ là giới hạn của Hoàng Thành


   
      Góc thành trầm mặc trong bóng chiều




Đây là bộ phim Hà Nội trong mắt ai, từng khuôn hình đau đáu nỗi lòng người Hà Nội đối với Hà Nội.
http://www.youtube.com/watch#!v=RNGNGkkosxo&feature=related
http://www.youtube.com/watch#!v=R_v75jt3zKU&feature=related
http://www.youtube.com/watch#!v=AeWY3-9H7zw&feature=related
http://www.youtube.com/watch#!v=r_dSEpWjOKM&feature=related
http://www.youtube.com/watch#!v=eAVsqyFHvAI&feature=related
http://www.youtube.com/watch#!v=wSGn2EU3oGM&feature=related
                                                                                                      

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét