Translate

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

PHONG KIỀU DẠ BẠC

 


 Có thể Bạn  sẽ ngạc nhiên rồi bảo ;Mình  thì biết gì về Đường thi  mà  giảng. Cũng không hẳn như vậy ,xét về một góc độ nào đó ,nhất là trong lĩnh vực Âm nhạc đặc biệt là nhạc Tiền chiến  mà bản Đêm đông  của Nguyễn  Văn  Thương  dường như đã chuyển ngữ một cách thành công nhất bài Phong kiều dạ bạc của Trương Kế.
   Tuy nhiên điều tôi  muốn giới thiệu với Bạn  là nguyên bản Hán việt  bài này cùng với 7 bản dịch mà dịch giả hầu hết là  cao thủ Hán văn danh lưu  muôn thuở. Điều này sở dĩ phải nói rõ vì tất cả đều dịch sai vì hiểu sai nguyên tác.
   Nói như vậy không có nghĩa là tớ chê  các vị học giả đáng kính kia kém bề lịch duyệt ,kiến thức sơ sài mà chỉ ngạc nhiên sao trong bao nhiêu năm từ khi tuyệt phẩm naỳ được người Việt Nam  biết đến nhưng tuyệt không ai nghĩ Phong kiều  không phải là tên đất mà là tên một cây cầu,cầu Giang  Phong (Giang  Phong kiều ) .     Đọc đến đây chắc Bạn  sẽ nghĩ chắc hẳn tay này Hán học  uyên thâm lắm đây nhưng tôi đâu có tài năng đến thế.Chỉ dựa vào một chút linh cảm gợn lên khi đọc cả nguyên tác cùng bản dịch .
    Trước hết Bạn  sẽ  đọc nguyên tác bằng HÁN VIỆT để lấy đó làm cơ sở cho việc diễn giải dưới đây.

                                           PHONG KIỀU DẠ BẠC
                     Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
                     Giang Phong ngư hỏa đối sầu miên
                     Cô Tô thành ngoại Hàn San Tự
                     Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền

Còn đây là 7 bản dịch khác nhau do học giả Nguyễn Khuê sưu tầm và dịch

                     Trăng tà ,tiếng quạ kêu sương
                     Lửa chài ,cây bến ,sầu vương giấc hồ
                     Thuyền ai đậu bến Cô Tô
                      Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.
                                                             Tản Đà dịch

                      Qụa kêu ,trăng lặn,sương rơi
                      Lửa chài ,cây bãi đối người nằm co
                      Con thuyền đậu bến Cô Tô
                      Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.
                                                             Trần Trọng Kim  dịch

                     Qụa kêu ,sương tỏa ,trăng lui
                     Đèn chài ,cây bãi đối người nằm khô
                     Chùa đâu trên núi Cô Tô
                     Tiếng chuông đưa đến  bên đò canh khuya.
                                                             Ngô Tất Tố dịch

                     Trăng lặn ,sương mờ ,nghe tiếng quạ
                     Lửa chài cây ánh ,giấc chưa yên
                     Cô Tô bên mái Hàn San tự
                     Đêm muộn chuông ngân vẳng đến thuyền.
                                                                Bùi Khánh Đản dịch

                     Trăng tà ,tiếng quạ lẩn sương rơi
                     Sầu đượm hàng phong ,giấc lửa chài
                     Ngoài ải Cô Tô chùa vắng vẻ
                     Nửa đêm chuông vẳng đến thuyền ai.
                                                                 Trần Trọng San dịch

                    Trời sương ,trăng lặn ,quạ kêu luôn
                    Ngủ đối cầu phong lửa cá buồn
                    Thuyền đậu thành Tô chùa núi lạnh
                     Nửa đêm chuông nện tiếng boong boong.
                                                          Vô danh dịch

                    Trăng lặn ,quạ kêu ,trời phủ sương
                    Lửa chài ,cây bến ,giấc sầu vương
                    Chùa Hàn ngoài ải Cô Tô vắng
                    Thuyền khách đêm khuya vẳng tiếng chuông.
                                                         Nguyễn Khuê dịch

                                                                         (Nguồn :Tự Học Hán Văn -Nguyễn Khuê )

     Khi mới đọc qua bài thơ ,ta tưởng như không có gì phải băn khoăn suy nghĩ vì ý tứ nhẹ nhàng,câu chữ dung dị
  vậy nhưng để ý một chút thôi Bạn  sẽ thấy có điều gì đó không ổn,dường như hơi gợn ở đâu đó.
     Nó nằm ở chữ Đối  và Giang  Phong ;
    Theo Lý  Lạc Nghị ,Jim Waters (Tìm về cội nguồn chữ Hán  ) chữ Đối  gốc vẽ một bàn tay cầm cây nến đang cháy ,dưới là đài nến ,có nghĩa là  hướng về. Nghĩa mở rộng là ứng đáp biểu thị tác động qua lại giữa hai phía nhưng có trình độ tương đương.Dễ dàng thấy ví dụ trong cuộc sống như :Đối ẩm (Hai người uống với nhau ).
  Câu Đối bao giờ cũng chỉ có hai vế...v.v.
  Vậy mà ở đây ,câu thứ hai này ,Trương Kế hạ một chữ Đối mà tất cả các dịch giả đều đưa vào mối quan hệ 3 bên kỳ quặc ,chả lẽ Trương tiên sinh từng đỗ tiến sĩ  mà lại dùng chữ non tay vậy sao. Vậy chỉ có một cách giải thích hợp lý đó là hiểu sai dẫn đến dịch sai ý của tác giả.Điều này dẫn đến chữ bị hiểu sai thứ hai:
 Giang  Phong  ,nếu tách ra từng chữ riêng là Giang(Sông)  và Phong (Cây phong)  ,rồi dịch theo nghĩa từng từ thì sẽ lạc đề ,làm sao mà chẳng sai một ly ,dịch đi một dặm.
   Hai câu đầu của bài thơ Trương tiên sinh cho ta biết Không gian ,Thời gian và Địa điểm  mà ông muốn nói đến:
                                  Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
                                 Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
  Mọi người đều cho rằngGiang Phong là hàng cây Phong trên bờ sông,thật ra đó là tên của cây cầu,
 Giang Phong kiều .Có  hiểu đúng như vậy thì chữ Đối mới sử dụng đúng nghĩa của nó.
        Trước đây đó chỉ là nghi vấn nhưng quả là Hoàng thiên bất phụ hảo nhân tâm,tình cờ xem được chương trình trên kênh VTV2,đài THTW phát về Những cây cầu ở Giang Nam trong đó có quay rõ ràng hình ảnh
Giang Phong kiều,trong lòng sung sướng không bút nào tả xiết ,nghi án đã được giải quyết .
    Sau này tôi còn được tặng một món quà kỷ niệm mang về từ Trung Quốc, hình cây cầu nổi tiếng Giang Phong cùng bài thơ bất hủ này vẽ trên hòn sỏi ,Điều này càng củng cố thêm lòng tin vào phát hiện của mình.
     Nhưng lại nẩy ra vấn đề mới,nghĩa rõ thế rồi thì dịch ra sao?Phát hiện và giải quyết vấn đề là hai việc khác nhau.
    Kính mong các bậc cao nhân chỉ giáo
   
                                                                                   Thanh Xuân Bắc
Phụ chú:
 Lời bài hát Đêm Đông của Nguyễn văn Thương

Ðêm Ðông


 Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống
Ðâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
Ðôi cánh chim bâng khuâng rã rời
Cùng mây xám về ngang lưng trời
Thời gian như ngừng trong tê tái
 Cây trút lá cuốn theo chiều mây
Mưa giăng mắc nhớ nhung, tiêu điều
Sương thướt tha bay, ôi! đìu hiu
Ðêm đông, xa trông cố hương buồn lòng chinh phu
 Ðêm đông, bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng
 Ðêm đông, thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư
Ðêm đông, ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng
 Gió nghiêng, chiều say Gió lay ngàn cây,
Gió nâng thuyền mây Gió reo sầu miên
 Gió đau niềm riêng Gió than triền miên
 Ðêm đông, ôi ta nhớ nhung Ðường về xa xa
 Ðêm đông, ta mơ giấc mơ, gia đình, yêu đương
Ðêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương
 Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét