THƯ - PHÙ - ẾM - ĐỐI
Trù Ếm...Nguyền Rủa
ĐỖ VINH tổng hợpTà thuật trù ếm và nguyền rủa có thể được sử dụng để hại người trực tiếp và gián tiếp. Người bị trù dập sẽ bị ốm đau, tai nạn, hay kể cả thiệt mạng. Trù ếm là một trong những tà thuật ghê sợ nhất, và rất ư là thông dụng ở dân gian. Mục đích trù ếm là để trả thù, hoặc để trấn an, bảo vệ một linh địa, một địa điểm chôn cất bảo vật hay nghĩa trang. Lời trù ếm có thể có hiệu lực ngay tức khắc, hoặc ngấm ngầm nhiều năm tháng. Có những lời trù ếm ám hại đến vài ba thế hệ, ảnh hưởng cả một đại gia tộc— chẳng hạn như Nhà Kennedy?
Phương pháp trù ếm thông dụng nhất là dùng một hình nộm, tức là một tiêu biểu đại diện cho người bị trù. Hình nộm có thể được cấu tạo bởi sáp, đất sét, gỗ, vải hay giấy (những con rối nộm). Hình nộm sẽ được tác tạo giống hệt người bị trù ếm. Hình nộm càng giống đối tượng, càng có hiệu quả mãnh liệt. Người bị trù sẽ chịu chung số phận với hình nộm của họ, khi bị đánh đập, hành hạ, xúc phạm, hủy diệt qua những hình thức đốt, đâm, bẻ gãy, nhận nước, xúc phạm bởi đồ dơ bẩn hoặc chôn xuống đất.
Tà thuật trù ếm, nguyền rủa, còn được những phù thủy, thầy bùa, thầy phép mang ra chợ đời buôn bán. Những người này có quyền năng đặc biệt để mua bán tà thuật hại người cũng như để giúp người. Họ có thể ban phép miễn phí hay đòi hỏi phải có giá trả, có khi giúp ích cho công lý, có khi tạo thêm nghiệp ác.
Rất nhiều người có khả năng sử dụng tà thuật trù ếm, nhưng tác động và hậu quả còn tùy thuộc bản lĩnh và quyền năng của từng phù thủy, thầy bùa, thầy phép được chiêu cầu. Phải là hạng cao tăng, sư thầy, giáo chủ, với đầy đủ quyền lực huyền bí mới thật sự đạt tới công lực cực kỳ lợi hại và nguy hiểm. Thông thường những người nghèo khổ, bệnh hoạn, bất hạnh nhất của xã hội là những người hay cầu thầy để tìm công lý hay sự trả thù. Tự họ cũng có thể trù ếm nguyền rủa người khác, hiệu lực ghê gớm nhất là lúc họ trăng trối trước khi chết.
Khi đối tượng bị trù ếm biết rằng họ đang bị ếm, sức khoẻ và tâm thần họ cảng bị suy sụp trầm trọng. Chính sự lo sợ của người bị trù ếm khiến cho họ đau khổ và hoang mang gấp bội. Tuy nhiên, trong trường hợp bị phù thủy cao tay ấn dùng tà thuật ếm, dẫu đối tượng không biết mình bị trù dập, kết cuộc cũng có thể bi đát y như họ biết. Nếu đối tượng cảm nhận rằng họ bị ếm, họ có thể tìm đến các thầy phép khác để gỡ bùa, diệt trù, và thường thì phải hao tốn một số tiền lớn để đối phó. Có khi người thầy mà họ cầu, chính là người đã trù ếm họ. Nếu là hai lực lượng khác nhau đối chọi, một cuộc chiến tà thuật gay go có thể xảy ra. Bên nào quyền thế hơn sẽ chiếm ưu vị. Phương pháp gỡ bùa, diệt trù rất ư là quyền biến, không thể bàn hết ở đây. Một điểm đặc biệt lưu ý, những đêm rằm sáng trăng là lúc quyền năng trù ếm mãnh liệt nhất. Ngược lại, những đêm trăng khuyết là lúc để đối phó trừ diệt bùa phép, trù ếm, hiệu lực nhất.ª
Nói về bùa ngải người ta thường nói kèm theo là thư, ếm vậy thư ếm là gì? Thư là thường dùng hương, dùng bút, họa bùa để chữa bệnh hoặc đôi khi vì 1 mục đích nào đấy người ta sử dụng để hại người.
Còn ếm, người ta dùng các vật dụng của thân chủ hay người bị hại thổi vào đấy 1 thần lực hoặc một ma lực để chữa bệnh hoặc hại người. Thông thường ếm có thể được gửi lên mây, xuống mép nước, theo ngọn gió, trong bờ cỏ, dưới ngọn cây, v..v. Hoặc còn được làm vào gia súc như gà, chó, lợn, v..v. Những người làm được thư ếm thật ra phải là những thầy có công lực thật sự mới có thể thực hiện được vì thế việc giải thư ếm là cả 1 vấn đề và phải được 1 người thầy có đủ công lực của Phật pháp mới có thể giải ra được không phải ai cũng có thể làm được điều này. Để giải thư ếm chủ yếu người ta dùng pháp cầu Quán Thế Âm Bồ Tát hoặc Thất Cu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề Vương Bồ Tác
linhmoi123
Thư là thường dùng hương, dùng bút, họa bùa để chữa bệnh hoặc đôi khi vì 1 mục đích nào đấy người ta sử dụng để hại người.
Theo cách diễn tả của bạn linhmoi 123 thì "thư" theo gốc Hán nghĩa là viết. Ví dụ: "thư phù" có nghĩa là vẽ (hay viết) chữ bùa bằng cách họa bóng hay dùng bút vẽ ra.
Còn "thư" trong huyền môn là dùng linh phù sai khiển thần phù đưa vật vào trong người của đối tượng, làm cho đối tượng bị đau đớn lần hồi mà chết. Vật thư thường dùng là kim loại như kim, đinh, hiếm khi dùng đến lưỡi lam. Những vật thư khác như da trâu... thường có liên quan đến ngãi.
( Còn ếm, người ta dùng các vật dụng của thân chủ hay người bị hại thổi vào đấy 1 thần lực hoặc một ma lực để chữa bệnh hoặc hại người. Thông thường ếm có thể được gửi lên mây, xuống mép nước, theo ngọn gió, trong bờ cỏ, dưới ngọn cây, v..v. Hoặc còn được làm vào gia súc như gà, chó, lợn, v..v. Những người làm được thư ếm thật ra phải là những thầy có công lực thật sự mới có thể thực hiện được vì thế việc giải thư ếm là cả 1 vấn đề và phải được 1 người thầy có đủ công lực của Phật pháp mới có thể giải ra được không phải ai cũng có thể làm được điều này. Để giải thư ếm chủ yếu người ta dùng pháp cầu Quán Thế Âm Bồ Tát hoặc Thất Cu Chi Phật Mẫu Chuẩn Đề Vương Bồ Tát.:023::023::023 )
Thật ra, không cần vật dụng, thậm chí không cần biết tên tuổi của đối tượng pháp sư vẫn ếm được như thường. Việc ếm đối, không phải thổi vào đấy thần lực hay ma lực, pháp sư vận dụng ngũ hành sanh khắc hoặc lợi dụng vòng quay của từ trường thông qua linh phù và những phương pháp diệu dụng để "xử lý" đối tượng mà thôi. Người có đủ sức thực hiện phép ếm thường là mang sắc Hạ sư trở lên.
Phép ếm, bùa ếm là tên gọi chung. Phương pháp ếm thì đa dạng không lường, hình thức nào cũng độc cả: ếm lư hương, ếm bếp lò, ếm ngã ba đường, ếm nghĩa địa, ếm cột nhà, ếm bụng cá, ếm miệng chim... Tùy theo khả năng, mục đích, tâm địa của ông thầy và bổn mạng nguyên thần của đối tượng như thế nào thì cách ếm sẽ biến đổi như thế ấy...
Sở dĩ pháp sư sử dụng đến phép ếm là vì hám của, vì oan gia trái chủ, vì tự ái cá nhân, vì muốn khẳng định mình... tất cả không vượt ngoài cái TA quá lớn của mình.
Việc làm này vô cùng tổn âm đức. Những người thầy nào dụng tâm bất chính, sử dụng phép ếm để hại người, trong tương lai không xa sẽ gánh chịu hậu quả vì những điều mình tác tạo.
Phương pháp giải ếm cũng khá đa dạng... nhưng không ngoài quy luật ngũ hành sanh khắc. Riêng phép ếm bụng cá, ếm miệng chim thì phải nhờ đến Hà Bá, Sơn Thần giúp đỡ.
Dùng Đà ra ni để hóa giải là điều rất đúng và ai cũng biết (kinh viết rõ quá rồi còn gì). Nhưng, ai đủ định lực, ai trì tụng chứng đắc để thực hiện việc hóa giải? Thi hào Gớt từng có câu nói nổi tiếng: " Lý luận luôn xám xịt, nhưng cây đời vẫn mãi mãi xanh tươi". Hiểu là một lẽ, vận dụng được hay không lại là chuyện khác.
Tamandieungo
theo Binhdieu biết thì nếu muốn ếm 1 người thì người ếm phải tiếp xúc trực tiếp tới nạn nhân mới ếm đc, chứ ko phải nói ếm là ếm
đúng ko vậy các huynh
tha lỗi cho sự thiếu hiều biết
kính
Binhdieu
Đó chỉ là một trong muôn vàn phương pháp. Nhưng, không lẽ muốn ếm đối tượng ở xa cả ngàn dặm, ông thầy phải mua vé máy bay ra gặp đối tượng sao? Chỉ cần tên, họ tuổi chính xác hoặc hình ảnh, vật dụng tùy thân của đối tượng là đủ. Ngoài ra còn có phép ếm cao hơn, không dùng vật dụng, tên tuổi ông thầy vẫn đắc thủ như thường ... nhưng đó là độc môn, không thể tiết lộ.
Tamandieungo
một số tỉnh phía bắc gọi ''thư'' là chài.
-Bùa: (xuất xứ TQ) một loại chữ viết trên giấy, có thể chứa dấu ấn của một vị nào đó theo tông phái với mục đích bảo vệ cho người giử lá bùa TD "bùa bình yên".. Nó như một lời xác nhận rằng "đây là người của tôi, vuốt mặt phải nể mũi", nhằm chống lại sự quấy rối của một thế giới tâm linh khắc. Sau nầy người VN còn mở rộng thêm, xem bùa như là một sự điều khiển vô hình đối với người nhận bùa TD "bùa mê" chẳng hạn.
- Ngải: có lẽ xuất xứ Thái Lan, dùng nhiều cho người thiểu số, cao cấp nhất là loại ngải "Thiên Linh Cái", người ta dùng một loại ngải, nuôi trồng, phù phép, sử dụng cho nhiều trường hợp và mục đích khác nhau với mong muốn điều khiển người khác theo ý mình, hay dùng nó bảo vệ người chủ.
- Ếm: TQ, có ý là trấn áp, đè nén một vong hồn hay một tâm linh, không cho xuất hiện. Người ta còn bày vẽ dùng hình, tóc, vật dụng,, của 1 người để "ếm" tức là trấn áp đi thần trí của người đó.
- Thư: Cấy 1 vật gì đó vào cơ thể người khác nhằm làm hại họ hay buộc họ phải cầu cạnh mình để giải.
- Trù (nguyền), cái nầy bé hổng hỏi, thôi khuyến mãi luôn, là cách làm phép, cầu cho người nào đó bị một cái gì đó theo ý mình. Tuy nhiên để cân bằng phù phép thì người làm phép trù phải nhận một hình phạt như giảm thọ, giảm đức.. Đồng thời phải phụ chú vào đó một điều kiện để có thể giải lời nguyền đó.
Trừ Ngải và Thư, các phép còn lại đều xuất hiện nhiều trong truyện Phong thần, nhưng.. thực tế thì những phép nầy công hiệu đến đâu?? lão chưa từng gặp mà chỉ nghe đồn nên.. hổng biết. Riêng với "bùa bình yên" thì có thể nói đó là sự an ủi tốt cho dù linh hay không.
-Tôi thấy Lão Tế trả lời đầy đủ rồi, có điều lão "quên" không nói cơ chế hoạt động của các loại thủ pháp trên, như bạn đã yêu cầu. Có lẽ lão biết và muốn giữ làm bí mật riêng. Tôi thì "hổng biết đâu", nhưng cố đoán những điều lão giấu, đoán có sai bạn đừng trách tôi mà trách lão TĐĐ vì biết mà giấu. Xin nói đôi điều:
1. Bùa: Cái món này TQ có mà nơi khác cũng có, đạo Bon tại Tây Tạng từ trước khi Phật giáo xâm nhập đã rất thịnh về cách thức làm bùa chú. Luyện bùa phải đi kèm với chú. Người luyện bùa phải lập một đàn tràng, thanh tịnh, theo đúng các quy định bày đặt các vât dụng, nghi thức mà viết bùa và tụng chú trong một thời gian dài. Cơ chế tác động thì rất thần bí siêu hình, và rất khác nhau đối với từng loại bùa. Đại để đó là sự sai khiến quỷ thần phục vụ cho những mục đích riêng nào đó. Tất nhiên, không thể thiếu tác động của định tâm của người luyện bùa. Với sự định tâm + đọc chú + kiết ấn tạo ra được một công năng đặc dị do sự kết hợp THÂN (kiết ấn) + Khẩu (đọc chú) + Ý (định tâm) một cách đặc biệt. Tất cả công năng đó được (có lẽ thế) tích lũy ngày này, tháng khác... trên lá bùa. Đến một ngày kia bùa luyện có công năng sai khiến được quỷ thần (tùy theo loại bùa có các thế lực siêu nhiên riêng). Ai mang bùa chú, như mang dấu ấn của người luyện bùa, được sự che chở, phụ giúp của thế lực siêu nhiên nọ.
Việc luyện bùa là có thật, song chúng ta chỉ nên biết để cẩn thận, vì lý do sau: Quỷ Thần là những thế lực tâm linh có thật, tồn tại ở những cõi giới khác với con người. Ta không thấy biết được họ vì các giác quan và tâm mờ tối. Nhưng ngược lại họ thấy ta, và tác động được vào tâm tưởng của ta, dẫn dắt hoạt động tâm ý, vận khí của ta. Quỷ Thần cần tôn trọng mà không nên đùa giỡn. Do đó Lão Tế không phải muốn dấu mà muốn tránh mọi sự. Tôi nghĩ vì bạn đã hỏi, nhiều người muốn tò mò, nên phần nào khá hung hiểm, nên đành nói bừa để nếu bạn chưa rõ thì lưu tâm. Tức là: Người luyện bùa, tâm phải trong sáng, thân khẩu phải trong sạch, tích luỹ công đức to lớn mới mong sai khiến Quỷ Thần. Việc luyện bùa còn phải rất đúng cách và còn xem động cơ có trong sáng, không gây ra nghiệp xấu nữa chứ. Ai không hiểu điều đó, chắc bị Quỷ Thần vật chết. Còn ai mê tín và không hiểu thì lại dễ bị mấy kẻ lừa phỉnh cho vào tròng mất tiền oan.
2. Ngải: Luyện ngải có lẽ về cơ chế cũng giống luyện bùa, nhưng điểm khác là ở chỗ, luyện bùa có thể sai khiến Quỷ Thần, còn luyện ngải là để sai khiến LINH VẬT. Nhưng có lẽ Quỷ Thần thì linh hơn các linh vật nhiều, có phải không lão Tế. Lão này biết không nói làm mình đoán mò mệt quá!
3. Ếm: Ngoài bắc hay dùng từ trấn yểm. Chắc các bạn còn chưa quên những câu chuyện thần bí về việc trấn yểm ở sông Tô Lịch làm cho bao người bị tai nạn khi xâm phạm đến khu vực có trấn ếm. Có lẽ hình thức Trấn ếm ở sông Tô Lịch không phải là để Ếm một người, mà để Trấn Yểm cả một khu vực, một cửa ngõ Thủ đô. Người trấn Yếm (được cho là Cao Biền) chôn sống người để biến họ thành thần binh điều khiển, canh giữa khu vực trấn yểm. Còn trường hợp như Lão Tế dẫn ra là trấn yểm một cá nhân nào đó thông qua những vật lấy trên cơ thể của người bị hại như lông, tóc móng tay,...hay những vật dụng tùy thân của người bị hại. Tất nhiên, các Pháp sư trấn yểm vẫn phải đọc phù chú ếm lên các vật từ người bị hại nói trên. Tác dụng của những lời chú yếm này rất mạnh nếu công lực tâm linh của Thầy Pháp lớn. Nhưng theo tôi đây là những việc rất thất đức. Các thầy Pháp đem năng lực tâm linh của mình phục vụ cho những mục đích vụ lợi, hại người đen tối chắc chắn không thoát khỏi Quả báo ghê gớm. Người bị hại không thể chữa bằng thuốc đâu, mà phải giải bằng chính những bùa bình an như lão Tế đã nói.
4. Thư: cái cơ chế này tôi không rành lắm, đoán rằng nó cũng dùng vật, nhưng không phải linh vật, tác dụng chủ yếu là ở việc phù chú của Thầy pháp lên vật để tạo ra ảo giác ở người bị hại, vật dùng để tiến hành chỉ là một môi trường "truyền dẫn - chuyển tiếp". Cái này có giống như thôi miên từ xa không lão Tế ơi?
5. Trù nguyền: Chúng ta rất hay dùng từ trù úm, ví dụ như xếp tôi trù úm tôi ..., có lẽ nguồn gốc sự tình là từ thủ pháp này. Đây là thủ pháp không cần sai khiến THẦN-VẬT, không cần thông quá vật chuyển tiếp trung gian, không cần đọc Thần chú, phù chú. Đây đơn thuần là việc lập nguyện sâu xa và sự định tâm đến mức cao độ. Định tâm có mục tiêu là sự thanh lọc, chuyển hóa TÂM, tuy nhiên công năng đi kèm lại vô cùng mạnh mẽ. Các bạn thường kinh ngạc khi chứng kiến những khả năng siêu việt của con người được các nhà YOGA Ấn Độ biểu diễn, thực ra đều có cơ sở từ sự định tâm có trình độ rất cao. Trong một câu trả lời ở Y!H&Đ trước đây đã nói về trường hợp một người thợ rèn bị kẻ ác áp chế, mỗi lần đập búa rèn lại buông tiếng nguyền rủa và tưởng tượng như đập búa xuống đầu kẻ ác nọ. Kết quả, đến một ngày kia công năng của sự định tâm cao độ đã làm cho kẻ ác như bị từng nhát búa của người thợ rèn giáng vào đâu, mặc dù họ ở xa nhau. Tác dụng của lời nguyền của sự trù úm chủ yếu thông qua tâm tưởng với lời nguyện ước + sự định tâm cao. Từ điều này, ta thấy rằng, ai có quyền thế, không nên cưỡng bức áp bức người khác. Sự áp bức cao độ ở ta sẽ tạo ra một sự căn hận được chú tâm đến cao độ ở đối tượng và đến một ngày kia, nhân quả hiện đời xảy ra ngay lập tức với ta! Mặt khác, theo nhân quả, sự trù úm dù thành công, nhưng có hậu quả rất lớn cho bản thân người trù úm. Bạn nên biết, việc luyện tâm, định tâm chỉ nên nhằm vào việc hướng thiện và thanh lọc thanh tâm. Còn việc sử dụng nó cho mục tiêu vụ lợi hoặc hãm hai người khác là đi ngược lại với mục tiêu cao đẹp của nó. Các nghiệp quả do thân, khẩu nhưng vô tâm không lớn như các nghiệp quả do định tâm đen tối. cái này thì hết chữa, Địa ngục là cảnh giới thảm thương kết quả cho hành vi này.
-BUA : La mot tin hieu giong nhu con dau vay. NO cung co thien va ac , co cai de giup nguoi , cung co cai hai nguoi, tuy theo muc dich cua nguoi su dung no. NO thuoc ve tam linh , nguoi phai co nang luc ve tam linh moi tao ra no duoc.
NGAI : la mot loai cay bi tac dong cua nang luc vu tru trong tu nhien , cac tia sang vu tru chang han. No co nang luc nhu nang luc cua tam linh vay . no co loi hay hai la do nguoi su dung no vao muc dich gi. Ngai thuong moc trong cac vung rung nui nguyen thuy hoang da , noi sinh song cua nguoi dan toc nguyen thuy hoang da,
EM : La lam cho me mo di, khong biet den hien tai, mac dau mat van thay, tai van nghe. No co the lam cho tri thuc bi roi loan, khong kiem soat duoc he than kinh, noi nang, di, dung,giong nhu nguoi nghien ma tuy say ma tuy vay.
THU : La mot cach hai nguoi bang bua, ngai cua cac dan toc mien nui hoang da. Co the lam cho nguoi bi thu mat het ly tri hoc chet.
-Những thứ đó thực ra chẳng liên quan gì đến vấn đề siêu nhiên cả, ngãi là những thứ rể cây có chứa độc chất, còn thuốc thư là thuốc độc, ai trúng phải những độc chất này thì có thể chết nhanh hay chậm tùy thuộc vào tính mạnh hay yếu của chúng. chẳng có phù phép gì cả chỉ là kẻ trước muốn nhát người đến sau thôi, bạn thử tìm đọc tác phẩm ''Tướng núi Châu Thường'' xem, quyển sách ấy có nói nhiều đến những điều được cho là bí ẩn trên.
-Về sơ lược Miền Nam có các phái :Nam tông ,Thất sơn, Chà kha , Pháp luân, Lỗ ban.v.v.Miền Bắc tuy có vài phái như ùa ngải dân tộc thiểu số, Ma xó, Phù thủy... gần đây có xuất hiện trường phái theo dòng Mật tông,tu và học theo Vạn pháp qui tông .v.v.
Riêng về phái Phù thủy , các pháp sư miền bắc thường có âm binh ,nên các thầy cũng có những phép rất ghê gớm ,chẳng thua gì Thiên Linh Cái cả.
Ví như hai nhà ghét nhau các thầy dùng lưỡi cày để yểm,xin lưu ý lưỡi cày phải đã cày ruộng rồi mới hiệu nghiệm.Thầy lấy hình nhân nhỏ có in và bán sẵn ngoài chợ ghi tên tuổi đối phương vào đó ,sau đó nam thì dùng 7 chiếc đinh nữ thì dùng 9 chiếc đinh, quấn chỉ ngũ sắc dùng bùa tam thánh ghi tên vào bùa rồi cho vào lưỡi cầy cho thêm thần sa , chu sa, hùng hoàng rồi đem ra cổng hoặc cửa hướng về nhà đối phương chôn xuống ,tất nhiên là đã qua làm lễ,người nào bị làm thì ốm đau thuốc thang không khỏi. Bệnh tình gì ,hạn gì,là do thân chủ hoặc thầy nguyền rủa,chỉ có thầy cùng môn phái hoặc phải cao tay mới hóa giải được.Ngoài ra thầy còn dùng răng bừa ,đinh ba..
-1, Nói về NGẢI : Đó chỉ là các lọai cây cỏ có một độc tính đặc biệt , có thể giết người như các thuốc độc, đại lọai như các lọai hóa chất có độc tính ở thương trường. Chỉ khác là Ngải còn mọc trên cây! Kẻ nào biết dùng ngải là kẻ biết dùng độc tính của nó .
Không hề có việc thần thánh nào nằm trong các cây ngải này ! Ai nói nuôi ngải phải thờ cúng là nói tầm bậy. Các ông thầy ngải. Nếu là lọai ngu dốt thì không đáng trách. Còn lọai biết mà cứ bầy đặt hù họa bà con mê tín dị đoan để trục lợt thì thật là tội lỗi.
Mình sẽ phân tích một số ngải và tính độc của nó để vạch trần cái vụ lừa đảo của các thầy Ngải cho các chư huynh đệ hiểu. Bởi trong thế kỷ 21 này mà còn mê tín dị đoan thì thật là hoang tưởng !
2, Nói về Bùa : Trước khi nói về Bùa, chúng ta phải hiểu về nhân điện. Nhân điện là gỉ? Hãy nhìn các tranh ảnh của các vị Phật, Thần, Thánh, bất cứ tôn giáo nào cũng thấy hình ảnh các ngài có ánh hào quang tỏa sáng chung quanh. Đó là nhân điện của các ngài mạnh mẽ tới độ chúng ta mắt phàm có thể nhìn thấy.
Lấy một ví dụ :
Đức Phật A Di Đà mà hầu hết các Phật tử thường tụng niệm tên ngài, phân tích tên này ta thấy : Phật nghĩa là người đã GIÁC NGỘ. Còn A DI ĐÀ nghĩa là ánh hào quang tỏa áng muông phương tới hàng hà xa số kiếp để cứu độ chúng sinh ( Nếu ai có sự giải thích khác xin góp ý vì quả thực mình muốn học hỏi ).
Lấy hình ảnh của Đức Phật A Di Đà làm thí dụ để chúng ta có một khái niệm nhân điện là gì. Thế thì chúng ta có nhân điện không?
Tất nhiên ai cũng có nhân điện cả. Nhưng nhân điện của chúng ta yếu ớt và nhỏ bé tới độ mắt phàm không ai nhìn thấy. Nếu chúng ta tu luyện thì nhân điện sẽ mạnh lên.
Người có nhân điện càng mạnh thì càng bảo vệ được bản thân mình một cách hữu hiệu. Còn tu luyện tới mức thành Phật, Tiên, Thánh thì nhân điện của mình có thể cứu nhân độ thế như các chư Phật, Tiên, Thánh !
Vậy bùa là gì?
Đó chính là một hình tượng có thể phát ra điện. Dòng điện này mạnh yếu tùy theo lọai bùa và quan trọng nhất là còn tùy theo nhân điện của người sử dụng nó nữa. Các thầy bùa gọi là "cao tay ấn" và cao thấp cỡ nào chính là tùy vào nhân điện của vị thầy đó.
Nhiều người đã không hiểu bùa là gì nên suy luận lung tung. Thậm chí còn hù họa nhau. Tệ hại hơn nữa là reo lòng mê tín dị đoan vào quần chúng để trục lợi !
Khốn khổ thay cho chúng ta khi chưa được học hỏi tới nơi tới chốn, nên nhiều khi bị những kẻ vì lợi riêng. Vì sự ngu dốt và lòng tự ái, kiêu ngạo bẩn thỉu của họ mà hù họa thiên hạ một cách đáng trách.
-Nghe ông ngoại tui kể có người luyện và điều khiển được bùa như vũ khí vậy . Phái macala hay gì gì đó hok nhớ rõ nữa. Hồi họp quá, nữia đi đại ka..
-Nếu ai đã từng đến Tây An Cổ Tự chúng ta sẽ gặp Đàn Pháp trong đó có tất cả các vị Tổ của vùng ĐNA này.
Một số ngôi chùa vùg miền Tây Nam Bộ hình như cũng có cách bố trí Đàn Pháp như nhau - đó là 1 cách bố trí Mandala của Mật Tông, cái hay của các vị Tổ Việt Nam (đặc biệt là vùng Thất Sơn)là các ngài biết vận dụng huyền cơ để tạo thành bản sắc riêng của người Việt, cho nên nếu nhìn vào cách sử dụng các phù, chú...ta bắt gặp trong đó thôi thì các môn .
Vì Mandala vốn không phải là của Phật Giáo Việt Nam nhưng các Ngài sau khi học hỏi đã thay đổi 1 chút và bố trí bằng các tượng của các vị Tổ sư thuộc vùng ĐNA,tui đã có dịp chiêm bái 1 Mandala có tới cả ngàn tượng Phật, các hóa thân của các Ngài...
Phải nói rằng...tuyệt diệu và phi thường vì vượt ngoài sự hiểu biết của con người, nó chứa đựng những huyền cơ của tạo hoá, của các cõi giới chư Phật...Sau khi hành giả đi nhiễu xung quanh các Mandala này và tu tập thì sẽ nhận được rất nhiều điềm lạ."
-Tây Ninh là đất phát tích của Cao Đài giáo, về cao thủ giới huyền bí, quả là chốn địa linh, rồng nằm cọp ẩn!
Đây cũng là nơi giao thoa của rất nhiều văn hóa siêu linh, của người Champa, người Khome, cả một số người Hoa, lại có những cao thủ xứ Thượng ( Tây nguyên ) với ngôn ngữ, lè phép tương đồng đến kỳ lạ với dòng văn hóa Chà và ( Java ) ....
Đây cũng là nơi mà các dòng chữ gốc phạn - mang quyền lực Phật pháp được Hán hoá, Việt hóa rộng rãi ... mà quen thuộc nhất với người phàm trần ngoại đạo chúng ta là câu chú Úm ma ni bát minh hồng ( Om mani padme hum )
OK. Chủ đề tiếp theo là về Thiên Linh Cái
Câu hỏi là Thiên Linh Cái là gì ? Tu luyện nó nhằm vào mục đích gì? Cách tu luyện ra sao ? Tại sao phải làm những chuyện ác đức như vậy ? Mà nếu có tu luyện được thì khi đạt được quyền năng của Thiên Linh Cái chuyện gì sẽ xẩy ra?
Trả lời: ( của Nick Nhật Nguyệt- 1 lão làng của TGBN)
Bên mình thì gọi là thiên linh cái, bên Thái thì họ gọi là Kumanthong. .
Thiên Linh Cái ở VN mình chắc cũng học từ Campuchia hay Thailand mà ra. Thật ra, người Thailand bây giờ họ luyện Thiên Linh Cái không còn dùng những hài nhi thiệt vì sẽ bị ở tù. Thiên Linh Cái của Thailand bây giờ toàn là dùng những tóc, tro, móng tay, v.v... của hài nhi bị chết khi mới sinh ra bỏ vào tượng và sên phép vào. Tượng có loại làm bằng đất, có loại làm bằng một loại như plastic đặc, cầm thì cũng nặng, giống như bằng đất vậy. Thường thì dưới đáy tượng có vẽ chữ bùa. Một khi tượng đã được sên phép vô thì sẽ có sự sống. Thường thì người ta phải để một bàn thờ riêng cho nó. Không được để gần bàn Phật, nếu không sẽ bị Long Thần Hộ Pháp đập bể đầu hết siêu sinh luôn. Thờ nó ở nhà thì thường chủ nhân của nó nhiều khi mình nghe tiếng chân của nó chạy rầm rầm trong nhà.
Đối vời VN mình khi nghe đến Thiên Linh Cái thì cãm thấy rất là rùng rợn vì những vị ác sư thường dùng thai nhi để tu luyện, nhưng NN thấy bên Thailand thì những hình tượng này được thỉnh đầy đường vì những chú bé này không phải làm bằng thai nhi. Nghe nói đến đây NN cũng cãm thấy ớn lạnh. Những chú bé được gọi Thiên Linh Cái này họ dùng để chiêu tài, chiêu sắc, làm những chuyện mà thân chủ họ cần và bảo vệ thân chủ của họ. Thiên Linh Cài còn tuỳ theo sự làm phép của người sên phép cho nó. NN nghe nói có tất cả 4 loại, những loại được thỉnh ở chùa thường là những loại tốt chỉ cầu tài, cầu sắc cho chủ nhân, còn những loại do những Ajarn làm thì có thể giết người để bảo vệ cho chủ nhân của nó. Cái này thì mới rùng rợn.
Thường thì những ai thỉnh những chú bé này họ phải dạy dỗ nó, đặc tên nó, coi nó như con của mình vậy đó. Nếu chủ nhân nào mà có gia đình, con cái rồi thì khi thỉnh nó phải dạy nó cho nó biết con ruột của mình là ai, và phải dặn dò nó đừng cho nó phá, không thôi nó ganh với con ruột của mình thì nó sẽ hại.
NN thấy có nhiều trường hợp chủ nhân thỉnh những chú bè này về, sau một khoảng thời gian đã thoả mản những dục vọng do những chú bé này đem đến, khi họ dọn nhà đi họ không đem vô chùa để sư làm phép cho nó được siêu sinh, họ bỏ đại ở nhà củ khi họ dọn đi. Vì không có ai cúng kiến cho nên nó đó nó phải qua nhà kế bên kiếm ăn và vì là con nít nên phá lắm. Rất nhiều trường hợp chủ nhà ở bên Thái phải kêu chính phủ giúp dùm, vì nếu không tối đến nó qua nhà người ta gỏ cửa, bấm chuông, nhiều khi leo lên nóc nhà người ta nhảy đùng đùng ở trển.
Đứa bé hài nhi ở trên có 2 đầu dính liền một thân, có lẽ đứa bé này khi chào đời thì đã chết. Người tu luyện này dùng đứa bé này coi như được 2 linh hồn cùng một lúc. Nếu đứa bé này mà được ông thầy xấu tu luyện thì nó sẽ quỉ trong loài quỉ đó. Hung dữ vô cùng. Và nó có thể vì bảo vệ thân chủ của nó mà có thể giết người đó. Đứa bé này được đựng trong một cái hộp bằng plastic trong và trong đó là một loại dầu đặc chế của pháp sư đó. Nếu có chuyện ông thầy chỉ cần lấy chút xíu nước dầu này đem là có thể coi như đem theo đứa bé bên người rồi.
Đứa bé này cũng giống như mấy thầy nuôi âm binh vậy đó. Dùng nó một khoảng thời gian, tốt nhất là phải cho nó đi siêu sinh, đừng giữ nó lại nếu không có cũng có những hành động giống âm binh. Không những vậy người giữ nó còn mang nghiệp nặng nửa.
Tìm Hiểu Về Ngải
Thường thường chúng ta hay nghe nói bùa ngải... 2 tiếng hay gọi chung, về bùa chú thì ít nhiều người ta có khái niệm về tiếng đó hơn, còn ngải thì có nghe nhưng nhiều người không rõ lắm nó là gì ? xuất xứ từ đâu, linh nghiệm ở chỗ nào v.v... nay tại hạ không ngại hiểu biết giới hạn, vài dòng trao đổi với quý vị, mong các cao nhân ngải nghệ vô tình có để mắt đến đây vui lòng bổ sung cho đề mục thêm phong phú...!
Ngải là 1 loại thực vật ngoại biến càn khôn, thường mọc trong những vùng rừng núi, nhiệt đới như Thất Sơn, Trường Sơn Việt Nam, Lai Châu, Vân Nam Trung Quốc hay Tà Lơn, Lục Sơn bên Cao Miên.Ngải có rất nhiều loại, tính tất cả vừa nguyên thủy vừa lai giống có thể đến gần 800 loại, có 1 số đã có tên khoa học và đã được công nhận tính năng chữa bệnh hay giúp ích cho cơ thể con người bởi các nhà nghiên cứu khoa học, nhưng đa phần vẫn còn trong bí ẩn mà tên gọi chỉ được truyền miệng qua kinh nghiệm dân gian hay các ngải sư với nhau.
Ngải là loài thực vật có củ, nhỏ nhất thì nhỏ hơn củ nghệ 1 chút (như ngải đen, ngải nàng thâm, nàng xoài) lớn thì có thể bằng bắp vế người đàn ông lực lưỡng (như ngải mãnh hổ, cuồng phong, ngải tượng v.v...) Ngải có tánh linh tự nhiên kỳ diệu, ví dụ như 1 củ ngải khô đã vài năm để trong nhà không chạm đất, nhưng khi để vô chậu kêu 1 câu chú mời thần ngải về chứng thì 1 vài tuần nó sẽ tự động mọc mầm sống lại, lên cây trổ hoa như thường, hoặc có những người làm ăn, buôn bán vô tình trồng 1 vài chậu ngải bún (còn gọi là ngải hẹ) ở trước nhà mục đích chỉ để làm kiểng, nhưng tự nhiên từ đó đông khách đắt hàng, ăn nên làm ra mà nhơn chủ đâu biết là mình đã trồng loại ngải quyến khách cầu tài như vậy, loại này tên khoa học là auttum crosscus có bán ở các chợ ươm cây, trồng cây kiểng trên xứ Mỹ, tuy nhiên cùng 1 loại mà có phân màu sắc khi trổ hoa, cũng do màu hoa mà biết được ít nhiều về sự linh ứng của từng loại theo kinh nghiệm các thầy ngải. Loại trổ bông màu trắng là mạnh nhất, loại bông màu đỏ đứng hàng thứ 2, loại màu vàng vào hàng 3 và sau cùng là loại có bông màu xanh tím nhạt (thứ này thấy thường ở Mỹ), tại hạ có 1 người bạn chuyên môn về những loại này xưa ở đường NGUYỂN TRƯỜNG TỘ chuyên giúp thân chủ cầu tài, khá giả chẳng hạn như nhà sách HỒNG DÂN cũ, thẩm mỹ viện THẠCH THẢO cùng nhiều người trong giới kinh doanh trước 75...
Ngải so với bùa thì mạnh bạo, nhạy bén hơn nhưng về độ bền thì không như bùa, những chuyện gì cần giải quyết cấp tốc, hiển hiện trước mắt tạo tín tâm cho thân chủ nể phục thì các thầy hay dùng ngải ! Nói như vậy không có nghĩa là ngải mạnh hơn bùa, vì nếu người không học bùa thì không thể luyện ngải được. Bởi vì cần có bùa chú để triệu ngải về, mời ngải ăn (cúng ngải) tom ngải lại không cho đi bậy và người khác không phá được, sai khiến ngải nhứt nhứt đều phải qua phù chú của chư vị tổ sư...!
Các pháp sư luyện ngải qua 2 cách sau đây:
Ngải chậu và ngải khô:
1) Ngải chậu là cây ngải tươi hay bụi ngải tươi được bứng từ rừng về hoặc được gây giống ra mà trồng ở trong chậu để luyện.
2) Ngải khô là củ ngải đã đào lên từ bụi ngải trong rừng, trên núi hay trong chậu trồng của thầy mà đem phơi sương, nắng cho thọ khí âm dương sau 3 ngày thì đem vô nhà cúng và luyện.Luyện ngải chậu cách hay nhất là kiếm 7 cái đầu ông táo (miếng trên của cái lò đất) bỏ hoang nơi chùa, miểu, đình thần v.v... đem về bầm nhuyễn trộn với đất thiên nhiên, tuyệt đối không dùng phân (bất cứ phân gì) sau đó lấy 1 miếng chì vẽ khắc chữ bùa tom (cột) để dưới đít chậu, lấy 1 cái hột gà sống dùng mực đỏ vẽ thêm chữ bùa chủ dụng mà mình muốn luyện cho chậu ngải đó, ví dụ như : ngải thương, ngải ăn nói ngoại giao, ngải cầu tài, ngải quan tư tất thắng (ra toà thưa kiện) v.v...Lễ vật để cúng khởi đầu cuộc luyện rất đơn giản chỉ gồm: 3 cái hột gà sống, 1 dĩa gạo muối, 1 ly nước lạnh, 3 chung rượu trắng, 1 dĩa nổ (nếp rang hay bắp rang bong vỏ) đốt 2 cây đèn cầy bên cạnh, còn lại 3 cây nhang đốt thì cắm vô chậu ngải, khởi sự luyện luôn luôn vào lúc chiều chạng vạng (lối giờ dậu) đầu tiên pháp sư niệm chú hội ngải 3 lần, chú thỉnh 36 mẹ tổ ngải 3 lần rồi chú nguyện, van vái tên họ tuổi của mình (ngưòi luyện) ngày, giờ, năm, tháng này v.v....tôi muốn luyện chậu này gồm loại ngải gì... nói ra (có thể luyện 2, 3 thứ chung 1 chậu cũng được) sau khi tác bạch xong thì định thần, bắt ấn niệm chú sên (đọc thổi) vô chậu ngải, thông thường luyện khoảng 15 phút là được, với cây ngải đã cao lối 2 tấc thì tinh luyện khoảng 21 ngày liên tục thì ngải đã biết chào thầy, chào là khi thầy niệm 1 câu chú hỏi thăm lá ngải sẽ đong đưa qua lại về hướng thầy mặc dù lúc ấy trời không có gió... và cứ thế tiếp tục luyện cho đến khi thấy như có bóng trắng thoáng ẩn hiện là ngải đã có thần, trong thời gian luyện ngải ông thầy tuyệt đối không được ăn tỏi sống, vì thực ra ngải là loại mang khí rất thanh, khác với tỏi nặng về trược được nhà Phật liệt vào ngũ vị tân (tỏi, hành, hẹ, nén, kiệu) mà các vị xuất gia đều phải kiêng cữ... và cứ tiếp tục luyện đều đặn như vậy, càng lâu thì ngải càng mạnh, và mỗi tháng cúng ngải 2 lần vào ngày mùng 2 và 16 âm lịch như bên bùa cúng binh, tướng vậy. Đến 1 thời gian nào đó đã đủ thì pháp sư chọn ngày thâu ngải, cũng nhang đèn trứng, nổ v.v... khấn vái đợi khi tàn nhang thì đào gốc lấy củ đem vô nhà, việc đầu tiên sau khi rửa sạch là pháp sư phải cắn 1 củ nhai nuốt liền, vì theo thầy truyền là có như vậy ngải nó mới mến và phục tùng thầy lâu dài...!
Sau khi để lên dĩa đặt ngay bàn thờ binh, tướng đối diện bàn tổ, (bàn binh thấp dưới rún, bàn tổ phải cao trên ngực) pháp sư bắt đầu đọc chú kêu ngải ở với mình, các loài ngải thực là linh lắm, tính ý họ như các cô gái e dè, dịu dàng nhưng dấu kín những phong ba, khi luyện các thầy phải dổ ngọt vuốt ve, thủ thỉ... nói chuyện với ngải như những cô tình nhân, thế cho nên từ trước đến nay các ngải sư cao tay, vang tiếng đều là cô độc không vợ không con, vì nếu các nàng ngải biết thầy lấy vợ là hè nhau vật hoặc phá vợ thầy đau bệnh nặng hay rề rề không hết khó làm ăn lắm, các loại ngải ở Việt Nam ta và Miên, Thái, Lào hay dùng đều cùng loại nhưng khác thổ âm địa phương đôi chút thôi, người mình hay gọi : nàng thâm, nàng mun, nàng xoài, nàng gù, nàng trăng, nàng hồng v.v... đều là tiêu biểu cho phái đẹp.
Nói về pháp lực thì ngải rất mạnh và nhạy, chắc ít nhiều trong chúng ta có nghe qua những mẫu chuyện ngày trước ở Việt Nam đại khái như: cô nọ xách giỏ đi chợ tự nhiên có 1 bà xa lạ đến nói vài câu cô bỗng đờ đẫn lột tháo dây chuyền, bông tay, chiếc lắc... cho bà xa lạ đó, chừng 10, 15 phút sau mới hoàn hồn thì bả đã đi mất tiêu rồi ! Đó chính là công năng của ngải, bùa không thể làm con người mất cả hồn vía lập tức như vậy.Còn về mặt lý tính thì ngải nó đơn giản như ta nuôi con chó, con mèo vậy thôi, cho nó ăn đều vỗ về vài câu mỗi ngày là sai nó làm gì nó làm đó, không hề phân biệt thiện, ác trước khi làm, do đó những phù thủy có tâm thuật bất chánh thường hay luyện ngải để trục lợi, còn luyện ngải khô là khi thầy ngải khám phá ra những bụi hay đám ngải hoang trong rừng mà củ đã già, tốt hoặc ngải thầy trồng sau vườn lấy giống mà chưa luyện trong chậu kịp thì được lấy củ, rửa sạch và cũng để lên dĩa để trên bàn binh, tướng, nhưng thầy phải chiều chiều cúng vái niệm chú sên vô dĩa ngải đó như cách luyện ngải chậu vậy ! Thời gian có thể là 360 ngày, 100 ngày 72, hoặc 36 ngày hay ít nhứt là 21 ngày mới đủ linh nghiệm.
Chú hội ngải:
Án thầy rừng đại tướng thầy rừng phi tà án bộ, hởi chúng quỷ tà tinh, âm binh rừng ở đâu sao ta chưa thấy tới ? ớ... ma ru ma ru ven rừng 3 chu, thời thừa chi quy tu lục, phất tức phất xạ lu cha tha. năm tơ-rây hào đây huê kiểng ràng ràng thâm thâm ắ rặc. ớ... ma ru ma ru... (3 lần)
Nam mô tam vị thánh tổ, 36 mẹ tổ ngải, 12 nàng ngải, 12 mụ ngải, mẹ lục mẹ lèo, chú cậu các đẳng nhang vàng, thần ngải lộc ngải, ma ngải ma lai ngải, thiên linh ngải, thâm thanh, hồng hạnh, hùm hổ, nhâm sư chúa tướng, đuôi mọi rợ đợ gồng hổ cảm ứng chứng minh cho......... tên họ tuổi........ cầu việc gì nói ra............ (bình an giải nạn, kiện tụng đắc thắng, thương mãi đại lợi, giao tế viên mãn v.v...) (3 lần)
Ngải khi đã luyện khô rồi được sử dụng các cách như sau:
Khi có thân chủ lại nhờ việc gì đó, ông thầy đầu tiên hỏi tên họ tuổi đương sự, sau đó nhang đèn triệu thỉnh rồi cắt vài lát ngải khô hoặc cho nguyên cả củ nhỏ gói trong giấy cấp cho thân chủ, cũng có khi tuỳ việc mà sên thêm 1 vài lát cho ngậm vào miệng khi đi ăn nói như lúc ra toà, đi đòi nợ hoặc mượn tiền. Còn có thân chủ làm những nghề như buôn bán địa ốc, bán bar hay là chị em ta cần sự thương mến, chiếu cố của khách hàng thì thầy bảo mang đến 1 chai dầu thơm, bỏ ngải vào đó, chú nguyện tên tuổi, mục đích cầu gì v.v... kêu ngải theo trợ giúp người này... đương sự sau đó khi dùng chỉ cần mỗi ngày khấn 36 mẹ tổ ngải và xức dầu đó xung quanh miệng, nói người ta nghe, xức 2 chân mày nhìn người ta mến và xoa vào 2 tay bắt tay, vổ vai, vuốt ve đụng chạm thì người thương chuyện khó hoá dễ !
Thực ra khi mình xài ngải cũng như bùa, là không có chuyện phải chuộc, phải thỉnh để xài hoài, nếu không sẽ bị điên khùng như nhiều người nghĩ, đó chỉ là lòng vụ lợi của mấy ông thầy, muốn thân chủ trở lại hoài để cúng tiền, trả công cho ông mà thôi, nên nếu lâu người đó mà không đến thì ông thầy làm phép trục (kêu đến) người đó không an trong dạ, xuôi khiến chuyện này chuyện kia phải đến thầy mới trở lại bình thường, xét ra là vị thầy như vậy vốn không đủ tư cách với thiên chức pháp sư của ông ta và cũng không thấu đáo về luật nhân quả vậy !
Nói đi thì cũng nói lại, có nhiều thân chủ cũng bạt mạng, vì mục đích mà bất chấp, gạt cả ông thầy xính vính như chơi, ví dụ có cô là dân giang hồ mưu việc đoạt chồng người mà khi đến thầy bảo là chồng mình theo vợ bé, có người muốn mượn tiền người khác mà lại nói là người đó thiếu tiền mình v.v... có nhiều người thắc mắc rằng: "à....tại sao làm thầy mà không biết để cho họ qua mặt v.v...", thực ra ông ta chỉ là thầy bùa chớ đâu phải thầy bói, có nhiều ông còn không biết thiên cang, địa chi, ngũ hành nạp âm là gì (mấy thầy ở quê), nếu có người luyện cao thì có thiên linh mách bảo hoặc ngải mách, ma xó v.v... còn nhiều thầy chỉ là nghề tổ phụ truyền lại tam sao thất bổn biết bao nhiêu hành bấy nhiêu, mà đa số là có óc tự mãn, xem mình là cái rốn của vũ trụ, không học hỏi trao dồi thêm, hoặc là biết mình kém về mặt đó nhưng vì tự ái hảo cũng không chịu hạ mình bổ khuyết..., nói vậy không có nghĩa là mấy thầy đó làm không linh ứng, khi mà thần chú hoặc ngải nghệ đúng tầng số sử dụng, đúng chiêu bài thì nó sẽ phát huy công năng ghê gớm lắm !
Chú trục : (lấy tấm hình người đó đọc chú thổi vô dằn ông táo 3 bữa về hoặc đến)
Pháp sư thọ đáo lỗ ban chơn truyền triệu ngủ động âm binh, linh thần sở tại thâu tam hồn sanh nhơn (tên họ tuổi...) lai đáo hồi gia sát nhập lỗ ban cấp cấp như luật lịnh (3 lần)
Có nhiều ông thầy luyện ngải, trồng ngải kín cả sau vườn, xem như không còn tính theo chậu nữa mà tính theo bao nhiêu mét vuông, đằng đó là 3 mét tai tượng ngải, nơi này là 2 thước mẹ nàng thâm v.v..., mỗi khi chạng vạng tối, ở từ các vườn lân cận gần bên, nhìn vào vườn ngải nhang cắm đỏ rực theo hình bát giác bao xung quanh vườn càng tăng thêm màu sắc huyền bí, ma quái khiến cho những kẻ dù bạo gan cách mấy cũng cảm giác như lành lạnh, rờn rợn nơi tóc gáy.Khi ngải mà chúng đã trổ thành vườn dày đặc như vậy, thì khi cúng cho ăn hột gà và nổ phải nhiều hơn nhiều lắm, khi các loại ngải lá đã cao tới và hơn rún thì thẩy hột gà vô lẫn trong vườn ngải, hôm sau ra chỉ còn lại vỏ không (có thực 100%) có nhiều thầy nuôi ngải tà như: huyết nhân ngải, thiên linh ngải, khô lâu ngải v.v... còn cho ăn cả gà sống nguyên con, mỗi lần đọc kinh, túc thần chú cho ăn là cả vườn ngải xoay vần, chuyển động như gió mạnh đè trên những đám lúa, bờ cỏ ngoài bờ đê, dưới ruộng. quăng con gà vào gà kêu quác quác vài ngày sau cũng thấy lông và xương.
Ngày trước lúc còn thời Đệ Nhị Cộng Hoà, sư huynh thứ tư của tại hạ làm pháp sư kiêm thầy ngải có giúp cho 1 bà tướng (xin không nói tên vì tôn trọng chuyện tư ẩn của người), số là chồng bà áp phe áp phung gì đó tận bên Miên đã nhiều lần mới bị hỏi thăm sức khỏe, bị đình chức và chờ thẩm vấn điều tra có nguy cơ ảnh hưởng đường quan vận của ông ta, thậm chí có thể đi tù mất chức... nhờ bạn bè quen bt giới thiệu bà đến gặp ông sư huynh "nhí" của tôi (lúc đó ổng chỉ khoảng 21, 22 tuổi) lúc đó hành nghề ở dốc cầu chữ Y phía bên quận 8, bà vô gặp vị sư huynh này thoạt đầu bán tín, bán nghi vì thấy ổng còn trẻ quá, nên lời lẽ không cần khách khí lắm, bà mang dép đi thẳng vô nhà, ngoài sân 2 anh lính có súng ngồi trên xe jeep đợi bà, ông thần vai sư huynh tại hạ lúc ấy vừa xuất sư hạ san chưa đến 1 năm, nhờ tổ đãi làm đâu được đó nhứt hô bá ứng, thân chủ nườm nượp các giới, thậm chí mấy cô bán bar, chị em ta trước là đệ tử thầy chà Harul chợ Nancy, thầy Tám Thọt nổi tếng Cầu Sơn, thầy 5 răn bùa mọi ở Gò Vấp cũng về theo ổng, hơi bị xốc vì thái độ lưng lững của bà anh ta chẳng nói gì, quyết định chơi bà tướng sang trọng đeo đầy hột xoàn kia 1 cú lấy oai, đi thẳng tới bàn tổ nhón lấy 3 nén hương anh đốt lên rồi lặng lẽ miệng niệm chú triệu ngải và vừa niệm vừa đưa 3 cây nhang cho bà tướng cầm theo thông lệ như mọi thân chủ khi đến:
Thiên linh thần ngải ma lai môn cà la hán môn cà la hán mặc mặc, 12 cửa rừng, 13 cửa rặc y lịnh pháp sư triệu khiển... anh niệm liên tục như vậy độ chừng 4, 5 lần thì tướng quân phu nhân cứ kẹp nhang trong tay mà xá lia xá lịa bàn tổ không tự chủ được động tác của đôi tay mình mà toàn thân thì cứ run bây bẩy miệng muốn kêu 1 tiếng mà không được, độ chừng 5 phút thấy đã đủ ông thầy nhí mới đọc chú xả, thâu ngải về, sau đó tướng phu nhân mặt còn xanh mét mới hoàn hồn và nhũn nhặn trình bày vấn đề của chồng bà v.v... vị sư huynh tại hạ khi ấy mới ôn tồn bảo: "Bà về đi trong 21 ngày trở lại sẽ có tin vui", bà dạ rang mấy tiếng và dọt lẹ không quên bỏ lại xấp giấy bạc 1000$ có hình mấy con voi kéo gỗ, nếu tại hạ nhớ không lầm là khoảng 4, 5 chục ngàn gì đó, sau đó hơn độ 1 tuần bà trở lại báo tin mừng và "tạ ơn thầy", chồng bà thoát nạn bình an, trong giới quân đội lúc ấy có đồn chồng bà chắc là quen biết thâm tình, đồng liêu cùng tổng thống THIỆU nên chừng như được che chở cũng nên, bà đến khi đó có cầm nửa triệu tiền do ngân hàng quốc gia VIỆT NAM phát ra để hậu tạ ông thầy, nhưng sư huynh tại hạ chỉ cười và nói rằng : "Thưa bà ! đây là phúc chủ may thầy thôi, bà có thể kiếm ngôi chùa hay nhà thờ nào cần đó thì cúng vào dùm tôi đi, hehe... nếu còn dư coi như tôi mua phần nào cách cư xử của bà với thuộc cấp và kẻ hạ bên ngoài".
Khám phá thế giới bùa ngải thời cổ đại
rong thế giới của những thầy pháp thuật thời cổ đại tồn tại nhiều bí kíp kỳ lạ. Bùa ngải là một trong số đó. Ngày nay khoa học đã cho thấy đó là những điều hoang đường, tuy nhiên những câu chuyện đồn đại xung quanh chúng vẫn là những điều đầy hấp dẫn và nhuốm màu huyền bí.
Thuật luyện những giống thực vật đặc biệt và truyền cho chúng những khả năng siêu nhiên để sai khiến vào thực hiện những nhiệm vụ như đoán biết tương lai, cải tạo số phận, hay chữa trị bệnh nan y... thời xa xưa khá thịnh hành ở nhiều nước châu Á như Trung Quốc, Ấn Độ và khu vực Đông Nam Á. Người ta gọi đó là luyện ngải và họ tin rằng ngải giúp con người chế ngự sức mạnh huyền bí.
Những pháp sư cao thủ dành cả cuộc đời mình để luyện "công lực", họ có thể biểu diễn những kỹ năng kinh dị như nhúng tay vào vạc dầu sôi, hay dùng đinh đâm xuyên qua người... Sau khi đã luyện thành cao thủ, họ sẽ tìm và chăm sóc một số loài thực vật mà theo họ có khả năng đặc biệt để truyền các "công lực" sang. Các thầy pháp thuộc diện cao thủ bao giờ cũng là những tay chuyên luyện bùa ngải hay độc trùng. Thông qua việc nuôi ngải, luyện độc trùng, các pháp sư khẳng định quyền năng của họ, qua đó đánh giá tài cao thấp.
Theo những câu chuyện lưu truyền về thế giới bùa ngải, loại ngải quý hiếm nhất phải kể đến là Phù phấn ngải. Đây là một loại thực vật giống với hoa lan đất nhưng có bộ rễ lớn hơn, thường mọc trong rừng thẳm. Loại ngải này có một lớp bột mịn phủ trên lá, nếu ai vô ý đụng phải sẽ thấy ngứa ngáy khó chịu, sau đó toàn thân sưng phù, đau đớn trong khoảng 100 ngày sẽ chết nếu không được các vị cao tăng cứu chữa. Loại ngải này rất hiếm, còn được gọi là "Phù phấn ngải" vì lớp bột rất độc trên lá. Nhưng nếu được tôi luyện đúng cách sẽ trở thành một loại ngải cứu người rất quý.
Những cao tăng muốn tìm được loại ngải này phải vào sâu trong rừng thẳm. Khi tìm được phải loại bỏ lớp phấn độc bên ngoài một cách rất khéo rồi đem trồng vào một chậu đất nung, sau đó cho các chất tượng trưng cho Ngũ hành vào (gồm có đất núi, diêm sinh, sắt, gỗ mục, muối biển). Sau khi nuôi trồng ngải rồi, người ta đặt ngải lên bàn thờ và bắt đầu luyện ngải bằng các quyền phép của bản thân. Khi ngải được luyện xong trong nó sẽ có 2 phần được gọi là thiên năng (năng lực tự nhiên) và linh phù (năng lực của người luyện). Các tay luyện ngải cao cấp còn nuôi ngải bằng trứng gà, hoặc máu gà. Họ cho rằng làm như vậy ngải sẽ mạnh hơn. Nhưng với những người non tay, luyện cách này có thể gây nguy hại cho chính họ. Phù phấn ngải luyện xong dùng để trị bệnh mất trí, hoảng sợ thậm chí có thể tìm được người bị mất tích.
Một loại ngải còn quý hiếm hơn và bị thất truyền hàng trăm năm là Bạch đại ngải. Người ta cho rằng Bạch đại ngải mọc ở đâu thì các loài thú dữ đều hoảng sợ và không dám sinh sống ở quanh đó. Nếu ai đó trồng loại ngải này mà không biết về tu luyện thì sẽ nguy hại cho bản thân. Trước khi nhổ cây phải ngâm một bài bùa chú, đại khái: "Nhiệm màu thay, nhiệm màu thay/Bạch đại ngải, Bạch đại ngải...". Nếu loài ngải này mà được một cao tăng luyện thì sẽ trở thành một loại có thể giúp con người cải tử hoàn sinh.
Những thầy pháp sư thiếu "nhân cách", chạy theo vụ lợi cá nhân hay rình rập để luyện một loại ngải hại người đó là ngải yêu hay bùa mê, thuốc lú. Đó là thứ ngải để "lừa tình". Ai bị trúng ngải đó tâm thần mê man, không biết gì về đạo lý, bỏ nhà cửa chạy theo tiếng gọi của ái tình. Những người bị trúng ngải yêu có dáng điệu luôn suy tư, hờ hững với xung quanh. Loại Mê tâm ngải có tác dụng tương tự. Cây Mê tâm lá màu xanh sẫm to bản hình cái kiếm, hoa màu tím đen có đốm trắng, có mùi hắc rất khó chịu. Người trúng ngải này sẽ mất ăn mất ngủ, tâm thần bất loạn. Những kẻ muốn dùng ngải mê tâm hại người bắt buộc phải biết tên tuổi của nạn nhân thì mới thành công. Những tay nuôi loại ngải này thường bị dân làm ngải coi thường, liệt vào loại mờ ám.
Một loại ngải khác có tên khá kinh dị là Huyết nhân ngải. Loại ngải này mọc trong các khu rừng có thú dữ. Muốn tìm được loại Huyết nhân ngải phải đợi vào đêm, khi ngải ửng lên màu đỏ như máu mới có thể nhìn thấy và nhổ được vì ban ngày lá cây màu xanh như bình thường. Hoa của loài ngải này nhỏ ly ti và có màu đỏ như những giọt máu.
Tương truyền rằng loài hổ báo sau khi ăn thịt những người tuổi Dần sẽ bỏ lại quả tim của nạn nhân, từ quả tim bỏ lại đó sẽ mọc lên loài Huyết nhân ngải. Khi nhổ loài ngải này cũng phải đọc thần chú, luyện để loài Huyết nhân ngải hội đủ khí âm dương phải mất hàng năm trời. Củ của Huyết nhân ngải nếu đem ngậm một lát nhỏ sẽ có đủ sức lực để nhịn đói 1 tuần mà sức lực không suy giảm. Ngải này giúp người dùng có thần giao cách cảm, đoán biết được những sự kiện nghìn trùng xa cách.
Tại Trung Hoa có một loài thực vật rất quý hiếm mọc trong rừng sâu, trên những thân cây gỗ mục. Có những pháp sư cả đời đi tìm không thể thấy, nhưng nếu ai có duyên sẽ gặp được đó là loại Mai hoa xà vương ngải. Theo những tài liệu về bùa ngải thì loài này có thân mềm mại, lá xanh có đốm vàng trông như rồng cuốn. Hoa nở màu sắc vàng, hồng rực rỡ, có mùi hương vô cùng quyến rũ. Xung quanh cây ngải này có nhiều rắn chúa Mai hoa đến ở vì thế nên người ta lấy tên Mai hoa xà vương để đặt cho nó. Loại ngải này nếu luyện được thành công, khi ngậm vào miệng sẽ giúp thân thể cứng rắn như thép, dao chém không đứt. Nếu chẳng may ngải Mai hoa chết, người luyện ngải phải làm lễ ma chay rất trang trọng và đem chôn cây ngải trên vùng núi cao thoáng mát.
Ngày nay, khoa học phát triển không còn đất cho các pháp sư hành nghề luyện ngải nữa. Tuy vậy những câu chuyện đậm màu huyền bí vẫn là đề tài hấp dẫn những người hiếu kỳ trong lúc "trà dư, tửu hậu". Mặt khác, các nhà Đông y học đang tiếp tục nghiên cứu những loài thực vật rất quý hiếm đó nhằm bảo tồn và phát hiện những dược chất giúp ích thực sự cho con người.
Có nguồn gốc từ người Miêu sinh sống nơi vùng đất hoang tàn, hiểm trở, nhiều rắn độc và mãnh thú, Ngũ Độc giáo là môn phái thần bí và tà ác. Tương truyền rằng, Ngũ Độc tổ sư học được thuật cổ hợp nhất, rất giỏi trong bí thuật bỏ độc, truyền lại cho con cháu cách thức chế tạo các loại độc dược cực kỳ lợi hại.
Ngũ Độc giáo có tín ngưỡng riêng biệt, xung đột với các môn phái lẫn địa phương khác. Giáo phái không thuận hòa, trong ngoài nghi kỵ lẫn nhau, ai cũng cố luyện ra loại độc dược tinh vi nhất. Họ lấy thuốc độc làm thứ vũ khí lợi hại để trước bảo vệ mình, sau tấn công kẻ khác.
Nhân vật môn phái gồm Ngũ Độc Tà Hiệp và Ngũ Độc Cổ Sư, cách thức tấn công tuy khác nhau nhưng nhìn chung, đều dùng tà khí, độc dược và thủ đoạn khiến đối phương đại bại.
Ngũ Độc Tà Hiệp:
Ngũ Độc Tà Hiệp, tà giáo kỳ dị nhất trên giang hồ, cũng là trường phái duy nhất có quyền năng hồi sinh thi thể, lợi dụng chúng để luyện công và phục vụ chiến đấu.
Lấy song đao làm vũ khí chính, Ngũ Độc Tà Hiệp có nhiều phương pháp triệu hồi và khống chế cương thi để tác chiến, gây nhiều khó khăn cho đối phương.
Ngũ Độc Cổ Sư:
Ngũ Độc Cổ Sư thông thạo nhiều tuyệt kỹ dụng độc bí truyền, chuyên nuôi bùa ngải và nhiều loại côn trùng kịch độc chỉ tìm thấy ở Miêu Cương. Đối phương bị tấn công sẽ rơi vào trạng thái trúng độc trong thời gian dài, không những liên tục mất sinh lực và còn bị vô hiệu hóa các trạng thái phòng ngự.
Có rất nhiều các bạn hỏi tôi buà ngãi là gì và sự khác biệt của nó là ra saỏ sau dây tôi xinh kể cho bạn biết bí quyết và sự khử cuả nó.
Ngãi là một loại cây giống như bình thuờng như những loại cây khác nhưng dăt biệt là nó mọc ở những nơi hiển trở của sông núi hay nhưng nơi mà có rất nhiều ng` chết oan, " chét bất daát kỳ tử". Những nới xảy ra chiê"n tranh dẫm máụ Sau khi ng` chết oan thì hồn còn lưu luyến trần gian hay vợ con gì đó. Hồn cuả những ng` này O duợc tan biến bởi rất nhiều lý dọ Thứ nhất là tuổi thọ vẫn còn, thứ hai là ng` này có một oan ức gì đó nên nuốn ở lại dể trả thù rửa hận cho họ Trời dất diều có luật lệ như trần gian các bạn ạ
Nhưng những ng` này O có nơi chôn cất hay cư ngụ dàng hoàng nên mới biến hồm mình vaò một cái cây nào mà sống qua ngày tháng chờ ngày trở mình. Bất cứ cây nào mà nó đã mọc trên xác chết của con nguời hay con vật naò đó hay dã từng hút máu tanh thì hồn của những ng` chết này có thể nhập vào thân cây đó và cây đó biến thành cây ngãi mà chúng ta gọi là "Ngãi" hiện nay . Nhưng muốn cho linh nghiện và cây này phục tùng mình thì thứ nhất mình phải có tay ấn cao hơn ( O phải ng` nào cũng có thể sai khiến duợc dâụ) Những ông thầy chuyên nghiệp sẻ biết cái cây này ra sao và ổng sẻ dêm về nuôi sống nó bằng máu tuơi của mình vài tuần lể dầu tiên. Sau đó thì thay vì tươ"i nuớc cho cây thì mình phải tuới nó bằng náu của gà, vịt hay chó gì đó. nói chung là phải maú tuơi còn O thì nó O có linh nghiện. Nếu dể nó héo thì ng` thầy đó cũng sẻ O có sống yên với nó dâụ
Sau khi nuôi duởng nó 149 ngày từ khi dêm về thì ông đó bắt dầu làm phép mà bắt con ma đó làm theo lời ổng căn đặn. Nó có thể làm bất cứ chuyện gì trên thế gian nhưng nó O thể hiên ngan giê"t ng`. Thí dụ như dêm dao tới chém ng` tạ Nó có thể biến sắt thép hay các sạn vào ng` mà chủ nó căn dặn đó ngọi là " THƯ" nhưng nếu có ng` nuoi con ngãi hay tay ân' mạnh hơn thì có thể giải duợc.
ở VN có rất nhiều ng` có ngãi nhưng nhiêù lúc ng` ta chưa bao giờ sài hết phét thuật cuả nó ....Có những thầy dã dùng con ngãi này mà coi bói hay tuớng số cho ng` tạ Những ng` thầy có ngãi sẻ nói ch'ing sát 100% những quá khứ cuả bạn nhưng O bao giờ biết về tuơng lai của bạn ...Vì " THIÊN CƠ BẤT KHẢ TIẾT LỘ " Đó là luật lệ cuả thiên nhiên trời dất. Nếu bạn có ngãi thì bạn có thể làm cho tất cả mọi ng` theo bạn. Bạn có thể lấy tất cả tiền bạc của cải cuả tất cả mọi ng` hay thí dụ bạn muốn làm quen một ng` bạn gái thiệt là dep nhưng ng` con gái này O theo bạn. Thì bạn có thể dùn ngải mà làm cho ng` con gái này theo bạn xuôt dời mà O một ai có thể cản trở duợc ...Ng` con gái này sẻ phục tùng bạn hoài trừ khi ng` thân củ ng` con gái này tìm ng` thầy tay ấn cao hơn mà giải thoát cho cô tạ..Nói chung Buà ngãi rất là ghê gớm nên các bạn phải tráng xa hay dề phòng đó nhạ..
Thôi tui mệt qúa thôi tui đi ngũ dã có khi naò rảnh tôi sẻ viết làm sao khử tà Ngãi và tránh những truờng hợp đó xảy dến với các bạn ....Nếu tôi rảnh tôi sẻ cố gaáng viết tiếp về buà hay ma cho các bạn nghẹ
Thanhbuị
Tôi cũng từng đọc rất nhiều về sách xưa, và nhữg gì mà
River kể ra chỉ có 2,3 phần là đúng:
Cây có ai nhập vào hay -0- thì không thể nói được. Gì là cây ngãi chỉ sống trong những nơi tâm tối của thiêng nhai (núi sâu). Vì theo thiên lý của càn khôn vũ trụ, thì hễ nếu sinh linh nào thọ bẫm phần âm nhiều thì tàn bạo lạnh nhạt, còn như thọ cả chân dương nhiều thì là thiện tâm. Bản tánh của cây ngãi kia vốn không có hấp thụ được mặt trời, nên chỉ thọ khí sương lạnh của tăm tối nên bản thân nó một cảm giác như là con ngườị (tựa như là nhân sâm, nhưng không lớn hơn. Và Nhân Sâm không có kịch độc như nó)!
Theo sách ghi chép thì cây ngãi này vốn là thọ bẫm phần âm khí nên vốn là ma nên rễ của nó biết hút máu tươi hay tinh huyến của con người để mà tăng cường cái ma tánh của nó lên. Nên hễ gặp người sống thì hút máu, còn xác chết thì hút đi hết tinh lực của tử thị Các phù thũy muốn nuôi ngãi để dùng cho nhiều việc như giết người đoạt của v..v.!!
Có 1 quển sách xưa của Thái Lan có cho biết là cây ngãi không phải lấy được dễ. Vì thứa nhất nó vốn có ma pháp, biết biến hình và tàn hình! Hai, hễ nhổ khỏi mặt đất âm u của nó thì phải ngâm vào máu tươi ngay ngâm bao nhie6u thì nó tút bấy nhiêu, nếu không thì cây nó héo, còn gặp gió thì cứng, gặp mặt trời thì khô, còn gặp nước thì thúị..v..v.
Hình như là trên thế gian giờ này cũng còn có các nơi đã nuôi ngãi:
**Đứng đầu là Nam Dương, kế là Thái Lan, thứ 3 là ViệtNam**
Jenny còn nhớ là bà ngoại là thứ 7 trong nhà, có người chị bà là thứ bạ Một ngày vào năm 1989,ông bà ngoại ba của Jenny định vào Tĩnh Lâm Đồng (VietNam) để mà làm ăn sinh sống ...!! Thật không ngờ là vừa đến nơi khi đi ngan qua một khu rừng tuy là có lối đi mòn như là đường hoang thôi! Thì tự dưng bà ngoại rú lên một tiếng "ÁAHH" và té xuống đường lập tức co con nguoi bà lại như là rất sợ một cái gì đó, và liên tục máu mũi và miệng tuông trào máu tươi ra từng cụm lát thì ngưng lát thì chãỵ..!! Giữa cả 1 khu rừng đâu có xe đạp ai đi ngang đâụ.ông ngoại 3 thì sóc bà ngoại 3 lên vai vừa cõng vừa kêu cứu mạng vừa chạy ngược lại đường để đưa bà ngoại 3 đi cấp cứụ Ông ngoại 3 vừa chạy vừa la vang lên cả một vùng, và gần 20 phút sau mới có hai người đi trên ruộng về thấy thế họ liền khiên phụ vô làng để tìm thầy thuốc nam trong thôn mà coi bệnh. tạm thời chờ đưa vào nhàthương của Thị Xã. Khi xem bệnh thì ông thầy thuốc nam cho hay là bà ngoại bị trúng độc trùng trong máu . Khi ông ngoại-3- lấy tí bình xong kể hết là lúc đang đi bỗng vô cớ thì xãy rạ..blah..blah..!! rồi dân trong làng mới kể lại là trước đây 3 năm có một ng.` đàn ông mặc đồ chàm (người thượng của miền núi) cứ đi đi lại để cào hốt cát nơi đó rùi bỏ mớ cát đó vào trong túi đồ của ổng. Nhưng vô tình không ta làm rơi đi một lá bùa được khắc bằng Châu Sa lên mộc miếng vỏ câỵ Thì ra ông ấy là phù thũy (pháp sư), Nói về Tình hình của bà ngoại -3- thì thê thảm lắm kể từ khi bà bị thì lập tức nói không được rõ dường như là ngộng tiếng ...như đứa con nít mới 2t, và đã điên khùng. Nhà thương cũng không thể giúp gì hơn là vô nước biển và lọc máu vì kết quả thử máu thì chỉ nói máu bị zdơ thôị Y học thì chỉ thấy mới tin thôị..cho nên sau khi đã cầm được và đưa về TràVinh đó là quê nhà. Bà ngoại ruột của Jenny vốn là người đi tu tại gia ăn chay tu hành lúc 34t đến nay 74t. Vì bà độc kinh sưa rất nhiều nên nghi là bà ngoại-3- phải cần phải hỏi thầy của bà là sư cô Tịnh Nguyệt ở Cà Mau coi coi sau ngoại -3- khổ vậy
Rồi khi ngoại đến chùa Tịnh Xá Ngoc Liên chỉ để hỏi thăm coi phải làm saụ ...Vàcuối cùng sư tổ đã theo bà ngoại lên để coi và xem bệnh. Sư tổ cho hay là bà ngoại -3- bị trúng độc của phấn hoa ngãị..Không còn cách nửa nhưng nhưng nhờ kinh nhà phật và sự tu hành cao của sư tổ cho bà ngoại uống các loại thuốc nam nên bà ngoại trở lại bình thường không còn điên điên khùng nửa (nửa đêm không còn đi vào nghĩa địa để rên la nửa) được đâu hơn 40 ngày sau khi bị lâm nạng thì chết vào 1 buổi sáng ....trong miệng tuông đầy máu và mủ màu đen bầm
Thì ra là ông pháp sư đó đã cố hốt sạch phấn ngãi vì ông ta đã làm rơị..
Sư tổ còn cho hay là họ dùng phấn ngãi này để bán cho Ai Cập làm thuốc
ướp xác.
Mỗi một quyễn sách dều viết một chút xíu khac' nhau nhưng nói chung là nó hại dến những ng` hiền luơng trên thế giớị Nhưng một dều tôi chắt chắn rằng (buà hay ngãi gì đó) sẻ O bao giờ trực tiếp mà giết duợc con ng` của mình tự vì con ng` của mình cũng có các thần linh ủng hộ hay hộ thể gì đó. Buà ngãi có thể gián tiếp giết hay haị mình thôị thí dụ như, Nó làm mình sợ rồi mình làm lều hay làm bậy hay là hù minh cho dâù oc' mình O duợc tỉnh táo dể mà suy nghĩ việc kế tiếp mình sẻ làm như thế naò. Tôi có một bà chị bà con bị "thư" một cây sắt trong bụng đó. Nên tôi biet về ngãi một chút. Nói chung Ngaĩ là một loại cây có có hồn sống mà con ng` min`h lợi dụng nó mà làm ra những chuyen thất dức đó ....
Có hai sự việc xãy ra sau dây mà chính mắc Love Joke dược:
Có một bà Tàu bán vải ngồi gần xạp vải của má LJ. Bửa dó vì LJ phải di theo bà Tàu này về nhà bả dể lâ"y tiền vào một buổi chiềụ Sau khi về tơ"i nhà bà Tàu này thì việc dầu tiên bả làm là bỏ 2 trứng hột vịt vào trong một chậu có trồng những cây cỏ. Thật là ngạc nhiên những cây cỏ này tự nhiên nghiêng qua nghiêng lại như là có gió thổi qua, mặc dù trong nhà không có gió. Chưa dầy năm phút sau dó thì những cây cỏ này không có nghiêng qua nghiêng lại nữa và 2 trứng hột vịt lúc nãy bà Tàu bỏ vào giờ dây biê"n thành những mãnh vỏ hột vịt bị nát vụng như là có ai dó lột hột vịt ăn xong rồi bỏ vỏ laị Love Jooke ngặc nhiên hỏi bà Tàu là tại sao 2 trứng hột vịt chỉ còn lại cái vỏ không? và tại sao những cây cỏ này lại nghiêng qua nghiêng lạị Thì bà Taù này mơ"i giải thich dây không phải là cây cỏ mà là ngải và lúc mà những cây ngãi nghiêng qua nghiêng lại là luc' ngãi ăn hột vịt. Bà Tàu nuôi ngãi không phải dể yê"m bùa hay thư ai cả. Mà bả nuôi nga!i là dược buôn bác dắc!
Còn chuyện thư" hai mà Love Joke chứng kiê"n là. Có một hôm Love Joke theo môt. dứa bạn vô trong vườn nhà cậu của nó chơị Ở nhà cậu nó chơi cho tơ"i xế chiều, thì nó nói với LJ là ra sau vườn coi cậu nó cho ngãi ăn. Và LJ thấy cậu nó liệng một con gà vô trong dám ngãi, và dám ngãi dó lập tư"c nghiêng qua nghiêng lại cho tơ"i một hồi sau thì dám ngãi không còn nghiêng qua nghiêng lại nũa, và lúc này thì con gà cũng biến mất chỉ còn lại 1 bộ lông gà!
Hết
"Ngậm ngải tìm trầm" là gì ?
Ngải là gì?
Ngải là một loại thảo dược, hầu hết đều thuộc họ gừng (Zingibecaceae), dân gian truyền tụng ngải dùng làm "bùa yêu, thuốc lú", làm thuốc mê tín... có câu: "Không sơn mà gắn với hèo, không bùa, không ngải mà theo mới tình".
Ngải mà dân đi rừng ở miền Trung nước ta thường dùng, có tên gọi nôm na là ngải mọi (hoặc ngải rừng), tên khoa học là Curuma Aromatica Salisb, loại thân thảo, cao khoảng một mét, có mùi thơm như long não. Người ta mài lấy tinh bột ngâm rượu xoa, trị đau nhức, tê thấp, nhất là sốt rét rừng...
Trầm là gì?
Trầm, hay trầm hương là loại dược liệu quý. Chúng thuộc loại cây gió, họ trầm (Thymealeacea) với khoảng 50 chi và 650 loài khác nhau. Trầm hương có tên khoa học là Lignum Aquilariar, loại gỗ có nhiều nhựa của cây trầm Aquilaria Agallocha Roxb (hoặc A. Crassna Pierre), nó có mùi thơm nồng, chìm trong nước, nên có tên gọi là trầm hương, tên tiếng Pháp là Bois d’ Aloès, vì nó đắng như cây Nha đam (Lô hội - Aloès). Tinh dầu chủ yếu trong trầm hương là Benzylacetone, Metoxybenzy - lacetone và tecpen alcool cùng acid cinamique.
Từ xa xưa, người Arab, người Ấn Độ đã biết dùng trầm hương làm thuốc trợ tim, thuốc kích thích thần kinh, khử trùng, tẩy uế, ướp xác...
Ở nước ta trầm hương ngoài dùng làm thuốc: "Trầm hương cay ấm mà thơm/ Giáng khí nạp thận, tráng dương kiện toàn/ Ngực, bụng, đau nhức đa đoan/ Hen suyễn, thông tiểu, lại còn bình can".
Tại sao lại có câu "Ngậm ngải tìm trầm"
Những người thợ rừng đi tìm trầm, hợp lại từng nhóm gọi là "đi điệu". Trước khi khởi hành, họ phải chọn ngày giờ kỹ lưỡng, trước khi nhập rừng phải lập bàn thờ với 3 lần tế lễ, khấn vái bà Thánh Mẫu (Thiên y Ana) phù hộ, vật tế thường là: hương, hoa, trà rượu, chè, xôi và trầu cau. Vì phải tìm trầm nơi sơn cùng thủy tận, sương lam chướng khí trong thời gian dài, thường xuyên đối mặt với hiểm nguy, nên người đi điệu thường ngậm ngải để phòng ngừa các bệnh hiểm nghèo: chói nước, sốt rét, v.v... Thành ngữ "ngậm ngải tìm trầm" để chỉ một công việc vất vả "ăn của rừng rưng rưng nước mắt", lại đầy rẫy rủi ro.
SƯU TẦM TỪ CÁC NGUỒN TÂM LINH TRÊN INTERNET .
http://www.thanbihocdongtay.com/main/page_th__phu__m__i.html